Sáng hôm sau.
Khi Hỗn Độn trở về, trên bộ lông tinh khiết, toàn thân tuyết trắng không tì vết của nó có một dấu chân lớn.
"Tiểu Bạch? Ai đã đá ngươi? Ai lại tàn nhẫn đến mức không tha cho cả mèo như vậy!" Lâm thị muốn xem xét vết thương của chú mèo trắng, nhưng mèo chỉ ngẩng cao đầu, điệu bộ đắc ý mà đi tiếp.
"Cái gì treo trên cổ nó vậy? Một cục to như vậy mang có mệt không?" Lâm thị ngạc nhiên hỏi.
Sáng nay, Lâm thị đã bắt đầu dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị về kinh thành.
Tuệ Tuệ ra ngoài với vẻ ngáp ngắn ngáp dài, cười đến không thể đứng thẳng.
"Nương, là ta nặn ra tượng đất cho nó, ai biết được khi mang lên thì không chịu tháo ra nữa." Nhìn vẻ mặt tự mãn của nó, có lẽ là đi khoe khoang ở đâu đó rồi bị đá một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play