9
Tô Dương nằm bò trên giường của Cố Viêm, mở album ảnh ra. Hầu hết những bức ảnh trong đó đều là ảnh chụp chung của hai người từ thuở nhỏ.
Cố Viêm lúc nhỏ vốn không thích chụp ảnh, toàn bị Tô Dương kéo vào khung hình. Nhưng lạ một điều, dù miệng thì chê bai, mỗi lần chụp xong nhìn lại, anh vẫn luôn cười rất rạng rỡ.
Tô Dương bĩu môi, nhỏ giọng lầm bầm:
"Miệng thì chối đây đẩy mà cơ thể thì lại thành thật quá đi."
Xem hết album, cậu chỉ tìm thấy một tấm duy nhất là ảnh chụp riêng của Cố Viêm. Tô Dương chăm chú nhìn, cố tình so sánh với Yêm Yêm xem hai người có giống nhau không. Nhìn thế nào cũng thấy vừa giống vừa không giống.
Cậu cười thầm trong bụng, đúng là Yêm Yêm vẫn giống mình hơn. Hài tử sẽ chọn gene trội mà!
Lăn qua lăn lại trên giường, Tô Dương bỗng nhận ra một mùi hương nhàn nhạt, thanh lạnh dễ chịu. Không biết Cố Viêm dùng loại nước hoa gì mà thơm đến vậy. Trên người anh lúc nào cũng tỏa ra mùi hương ấy, và Tô Dương thực sự rất thích. Nhưng giờ lớn rồi, cậu đâu thể như hồi nhỏ, cứ bám dính vào quần áo của "Cố Viêm ca ca" mà hít hà nữa.
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play