Hạ lão gia nhìn về nương ta nghiêm giọng.

“Con dâu lão tam, còn không mau bảo con bé bỏ dao xuống.”

“Tổ phụ, làm phiền ông đọc sách là lỗi của cháu. Nhưng hôm nay cháu có chuyện muốn hỏi ông.”

Tổ phụ làm như không nghe thấy, không hề để ý đến ta mà quay qua nói với người khác.

“Đi gọi lão tam về đây. Nếu nó không dạy được con của mình thì sẽ xử lý theo gia quy.”

Ta đương nhiên không quan tâm thái độ của ông ta với mình, chỉ lên tiếng khiêu khích.

“Sao nào? Tổ phụ khoe khoang mình là người đọc sách, học vấn sâu rộng, mà cũng sợ bị người khác hỏi sao ạ?”

Hàng xóm nghe lời này xong thì cười nhạo, Hạ lão gia này cũng sắp 60 tuổi rồi còn không thi được tú tài, lại còn nói học rộng tài cao. Con bé Hạ gia này thú vị thật đó, đau chỗ nào thì chọc vào chỗ đó.

Hạ lão gia suýt thì không giữ được vẻ bình tĩnh trên mặt.

“Ngươi rốt cuộc muốn hỏi cái gì?”

Ta biết thời cơ đã đến, liền lớn tiếng hỏi.

“Ông à, mẹ cháu ở nhà này nhẫn nhục chịu khó, nhưng bà không đánh thì lại mắng, mẹ cháu là con dâu của người, chứ không phải nô bộc của Hạ gia.”

Hạ lão bà nghe vậy, cũng không thèm nghĩ ngợi liền cười nhạo.

“Phì, sao lại không phải là nô bộc. Nó là con dâu nuôi từ bé mà lão nương dùng một gánh gạo để đổi về, ta đánh nó chửi nó thì đã làm sao.”

“Ồ, có nghĩa là con dâu nuôi từ bé là nô bộc?”

Giọng ta không hề nhỏ, trong đám hàng xóm đang xem náo nhiệt có rất nhiều nương tử là con dâu nuôi từ bé. Chỉ một câu nói đã chọc giận tất cả mọi người.  

Hạ lão gia cũng tức giận quát mắng bà nương nhà mình.

“Đồ đàn bà ngu ngốc, ai bảo bà con dâu nuôi từ bé là nô bộc.”

Nhìn sắc mặt xanh mét của tổ mẫu, ta hừ lạnh trong lòng, Hạ gia có mấy người đọc sách, điều quan trọng nhất là chính là tiền đồ và danh tiếng. Tổ phụ đương nhiên sẽ không để chuyện này xảy ra.

“Nếu tổ phụ cũng thấy như vậy, thì việc trong nhà có phải không nên để  một mình nương ta làm đúng không?”

Hạ lão gia nhanh chóng đưa ra quyết định.

“Sau này việc trong nhà bà và mấy cô con dâu cùng làm đi.”

Tổ mẫu còn muốn nói gì nhưng bị ánh mắt sắc bén của Hạ lão gia ngăn lại, bà ta chỉ có thể tức giận trừng mắt với ta.

Ta cũng không hề sợ hãi, vẻ mặt thắc mắc nhìn Hạ lão gia.

“Tổ phụ, cháu vẫn còn một câu hỏi nữa.”

“Khụ, ngươi hỏi đi.”

“Cháu muốn hỏi, tổ phụ và tổ mẫu là cha mẹ chồng, nương cháu phải hiếu kính là điều đương nhiên. Nhưng đại bá, nhị bá, tứ thúc là ngoại thích. Mẹ cháu là em dâu và chị dâu. Lại phải giặt quần áo cho đại bá, nhị bá và tứ thúc. Vì thế, mọi người không thấy xấu hổ sao ạ?”

Lời ta vừa dứt, tiếng bàn tán xung quanh càng thêm huyên náo.

“Ôi trời, Hạ gia lại vô lý thế à?”

“Hơ, vậy mà còn khoe khoang mình là người đọc sách.”

“Quần áo của nhiều người như vậy, chả trách con gái nhà người ta không làm nữa.”

Đám đại bá nương đứng đó mà tức đến nghiến răng nghiến lợi, tổ mẫu đen mặt quát lớn.

“Nha đầu chết tiệt nhà ngươi, nói năng linh tinh gì thế hả? Lão nương xé cái miệng của ngươi ra.”

“Nếu Hạ gia không cần công danh nữa, thì bà cứ thoải mái mà tới đánh ta đi.”

“Ngươi dám?”

Hạ lão gia không nghe nổi nữa.

“Đều dừng lại cho ta, gây sự cái gì hả.”

Lúc này cha ta đã được gọi về, ông vừa lên tiếng chào hỏi thì đã bị Hạ lão bà giơ tay cào cấu lên mặt, bà ta giống như tìm được chỗ để trút giận, mắng chửi không ngừng.

“Cái đồ ăn hại, bất hiếu nhà ngươi. Đáng lẽ ngày xưa lão nương phải ném ngươi vào trong thùng phân cho chết sặc đi mới đúng.”

Ta không nghe nổi nữa liền cãi lại.

“Nếu như đã không thích nhà chúng ta như vậy. Vậy thì hãy cho chúng ta ở riêng đi.”

Mọi người nghe xong lời này đều sửng sốt, Hạ lão bà là người đầu tiên phản ứng lại.

“Đừng có mơ! Lão nương còn chưa có chết, ngươi lại đòi ra ở riêng, cái đồ ám quẻ nhà ngươi.”

Hạ lạo gia đúng lúc lên tiếng ngắt lời bà ta , quay qua nhìn cha ta, giọng điệu cảnh cáo.

“Nhà lão tam muốn ra ở riêng cũng được, nhưng sau này đừng có hối hận. Lão tam, ngươi phải nghĩ cho kỹ đấy.”

Ta nghe vậy trong lòng thầm nghĩ, rời khỏi được cái nhà hút máu này, vui còn không kịp. Hối hận ư? Không bao giờ.

Trong lòng những người khác đều có suy nghĩ riêng, Nhị nương nghĩ ra ở riêng cũng tốt, cả nhà lão tam đều là loại chân lấm tay bùn. Đợi đến khi tướng công có được công danh, thì sẽ bị họ làm liên lụy.

Nghĩ tới đây, nàng ta liền đi tới khuyên nhủ Hạ lão bà. Nói dù có ra ở riêng thì vẫn là con trai và con dâu của bà, cũng không có gì thay đổi cả.

Tứ thẩm thì thấy chẳng sao, dù nhà lão tam có ở riêng thì việc nhà vẫn còn đại tẩu và nhị tẩu, nàng ta chỉ cần dưỡng thai là được.

Đại nương thì ngược lại, không hề muốn nhà lão tam tách ra, nếu sau này phân chia lại việc nhà, nàng ta sẽ không thể thoải mái như bây giờ. Nàng ta liền lên tiếng khuyên ngăn.

“Đại ca của đệ học vấn tốt nhất, nếu mà thi được tú tài. Hai người mà ra ở riêng thì không được hưởng ké lợi lộc đâu. “

Nhị nương không cho là đúng, phản bác.

“Đại tẩu sao lại nói như vậy. Trong ba huynh đệ, rõ ràng học vấn tướng công của muội mới là tốt nhất.”

Tứ thẩm cũng không cam chịu yếu thế.

“Nói bậy! Tướng công của muội mới có học vấn tốt nhất.”

Câu chuyện thoáng cái đã biến thành tranh cãi xem ai học vấn tốt hơn, loạn không thể tả. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play