Tôi đưa ra ý kiến của mình:
- Tiệc đính hôn cũng không tốn nhiều thời gian, có lẽ sau khi tiệc đính hôn xong xuôi thì hai ta có thể cùng đi thăm Lê Hiểu Hiểu.
Đó là một ý kiến rất hợp lý.
Nhưng sắc mặt Lục Cẩn Niên lại thay đổi, anh cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay và vội vàng nói:
- Vẫn nên đi thăm cô ấy trước, anh đi là được. Tuế Tuế à, em ở lại nghỉ ngơi đi.
Sau đó anh quay người định rời đi.
Tôi cảm thấy những giọt nước mắt đã ẩn chứa trong đôi mắt mình bấy lâu nay sắp trào ra, liền vội cúi đầu xuống nhìn váy.
Chiếc váy trắng tinh khôi tôi đang mặc không phải là váy cưới, nhưng nó đẹp như một chiếc váy cưới vậy. Chỉ là tại sao tôi lại cảm thấy một nỗi cô đơn lạnh lẽo như tuyết trắng nhỉ?
Tôi lại lên tiếng, nói bằng một chất giọng run rẩy:
- Trước tiên cứ đính hôn đi, nhanh thôi mà.
Lục Cẩn Niên quay người lại, anh hít một hơi thật sâu.
- Tuế Tuế, anh không muốn lừa em…Lê Hiểu Hiểu bảo rằng nếu anh và em đính hôn, thì kế hoạch của cô ấy sẽ hoàn toàn thất bại và cô ấy sẽ lập tức mất mạng. Vậy nên chúng ta đợi thêm một chút có được không?
Lục Cẩn Niên dịu dàng nói:
- Dù cô ấy có phiền phức thế nào, nhưng cũng là người đã yêu anh suốt bảy năm, không đáng phải chịu kết cục như vậy.
Tôi mỉm cười một cách đau đớn.
Xem ra, kế hoạch chinh phục của Lê Hiểu Hiểu chưa thất bại nên cô ta vẫn đang cố gắng cứu vãn nó.
Tôi có rất nhiều điều muốn nói, nhưng nhìn vào vẻ mặt khẩn trương và lo lắng của Lục Cẩn Niên thì tôi không thể thốt ra một lời nào.
Anh thật sự muốn lập tức bay đến bên cạnh Lê Hiểu Hiểu, không muốn ở lại đây dù chỉ một giây.
Dù đó là tiệc đính hôn của hai chúng tôi.
Tôi im lặng đứng đó, nước mắt vẫn rơi xuống.
Lục Cẩn Niên khẽ xoa đầu tôi, rồi bước đi một cách nhanh chóng.
Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng.
Người thân họ hàng dưới sân khấu đều hét lớn tên anh, nhưng Lục Cẩn Niên vẫn ngoảnh mặt làm ngơ mà thẳng bước về hướng cánh cửa.
Tôi ngẩng đầu lên, đôi mắt chan đầy nước mắt, tầm nhìn cũng dần trở nên mờ nhạt. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Trong sự mờ ảo ấy, chỉ còn lại bóng lưng của Lục Cẩn Niên càng lúc càng xa dần.
Vào khoảnh khắc khi anh bước ra khỏi cánh cửa ấy, tôi đột nhiên cảm thấy trời đất như xoay vòng, đầu óc đau nhức rồi ngã quỵ xuống đất.
- Kế hoạch chinh phục của ký chủ đã thất bại, sắp xóa bỏ toàn bộ ký ức về Lục Cẩn Niên.