Lục Cẩn Niên cứ thế mà bỏ đi.
Người họ hàng trong nhà đều ngơ ngác và kinh ngạc, bọn họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tôi cũng không giải thích nhiều, một mình đi đến đại học Thanh Hoa. 
Trên sân vận động, tôi nhìn thấy Cố Hoài Thần đang bước đi một cách vô định.
Anh ấy luôn như vậy, khi có rảnh rỗi thường thích đi bộ ở sân vận động, khiến cho rất nhiều cô gái năm đó cũng vì thế mà thường xuyên đến đây để đi dạo và tạo cơ hội gặp mặt.
Tôi bước tới, đi đến phía sau mà anh ấy vẫn không phát hiện ra tôi. 
Tôi định vỗ lên vai thì anh ấy lại nhận được một cuộc gọi facetime. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play