Nằm trên người Cung Việt, Diệp Thiểm Thiểm thở hổn hển, bàn tay cậu chạm vào làn da ướt đẫm mồ hôi của Cung Việt, hơi nóng, như thể cơ bắp và mạch máu bên trong đang bị đốt cháy. Còn tay của Cung Việt thì đang đặt ở phần xương cụt của cậu, nhẹ nhàng xoa bóp, cảm giác ngứa ngáy dọc theo cột sống khiến Diệp Thiểm Thiểm thoải mái đến mức híp mắt lại.
Cậu nghiêng đầu cắn nhẹ vào yết hầu của Cung Việt, cảm giác có chút vị mặn trong miệng, Diệp Thiểm Thiểm chép miệng: "Anh mệt chưa?”
Mặc dù Diệp Thiểm Thiểm là người chịu trách nhiệm cho tất cả các động tác, nhưng cậu vẫn lo lắng đối phương sẽ không chịu nổi.
Nghĩ đến điều này, cậu bỗng cảm thấy như mình đang bắt nạt một mỹ nhân yếu ớt, cảm giác tội lỗi dâng tràn, nhưng đồng thời cũng đầy phấn khích! Trong đầu cậu nảy ra hình ảnh một vị đại tướng quân vừa chiến thắng trở về triều đình, và một vị tể tướng ốm yếu... Một tiểu thuyết dài ba vạn chữ hiện ra trong tâm trí Diệp Thiểm Thiểm, khiến cậu thầm cảm thấy thỏa mãn.
Tuy nhiên, khi cảnh tượng trong đầu mới vừa hiện lên, Diệp Thiểm Thiểm đã cảm nhận được ngón tay của Cung Việt đang dọc theo xương cụt đi xuống, chạm vào nơi cậu vẫn còn ẩm ướt và dính dính, thậm chí còn nhẹ nhàng xoa bóp phần mềm mại vẫn còn ướt át kia.
Xong đời rồi! Cảm giác ngứa ngáy từ bên trong khiến Diệp Thiểm Thiểm không chịu được mà cựa quậy. Trong lòng cậu thầm nhắc nhở rằng Cung Việt đang là bệnh nhân, phải tự kiềm chế, niệm đi niệm lại nhiều lần mới có thể đè nén được cơn kích thích.
Nhìn thấy Diệp Thiểm Thiểm đang nhìn mình với vẻ đáng thương, cuối cùng Cung Việt cũng nhẹ nhàng rút tay ra, đặt lại vào vị trí cũ, rồi trả lời câu hỏi ban nãy của cậu: "Tất nhiên là không mệt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play