Cung Việt nắm lấy tay Diệp Thiểm Thiểm: "Về nhà rồi nói."
Nhà cũ không phải là nơi an toàn, cho dù họ cố tình chọn ngồi trên sân thượng, cũng không thể đảm bảo cuộc trò chuyện của họ sẽ không lọt vào tai người thứ ba.
Sau đó, cho đến khi bữa tối kết thúc, cả hai đều giữ nguyên nét mặt, không nhắc lại chuyện này nữa. Trên đường về nhà, không khí rất im lặng. Đặc biệt là Cung Việt, nét mặt hắn không thay đổi gì, nhưng lại như có một cơn lốc xoáy buồn bã cuốn lấy hắn, không thể thoát ra được.
Diệp Thiểm Thiểm liếc nhìn tài xế đang lái xe, suy nghĩ nghĩ rồi nắm lấy tay Cung Việt, cậu nghiêng đầu, nở nụ cười mà đối phương thích nhất.
Chạm vào lúm đồng tiền bên khóe miệng Diệp Thiểm Thiểm, Cung Việt xoa đầu cậu: "Thiểm Thiểm."
"Ừm, em đây."
Cung Việt "ừm" một tiếng đáp lại, để Diệp Thiểm Thiểm nằm trên đùi mình, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào dái tai, cằm, tóc mai của đối phương, như đang xác nhận sự tồn tại thật sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play