Chiều tối, Trịnh Đông về đến nhà, sau khi giải quyết xong công việc liền chuẩn bị đến nhà Từ Lạc Dương đón Husky về. Anh ấy gọi điện thoại hỏi, không ngờ Từ Lạc Dương lại rất nhiệt tình bảo là sẽ dắt chó về cho anh ấy.
Khoảnh khắc đó, Trịnh Đông vô cùng cảm động.
Tuy nhiên, khi anh ấy mở cửa, nhiệt tình chào đón chú Husky mà anh ấy rất nhớ nhung trở về nhà thì...
"Đây không phải chó nhà tôi." Trịnh Đông nhìn chú Husky với bộ lông màu dạ quang bóng, mặt lạnh tanh.
Từ Lạc Dương ngồi xổm xuống, đưa tay xoa đầu con chó: "Nó chính là chó nhà anh." Nói rồi cậu ấy quay sang Husky: "Mấy ngày không gặp rồi, nào chào ba đi con.”
Husky nhìn chằm chằm Trịnh Đông một lúc, sau đó nằm thẳng cẳng ra đất, bốn chân chổng lên trời, đôi mắt ngây ngô nhìn Trịnh Đông, trông vừa ngốc vừa đáng yêu.
Trịnh Đông thật sự không dám nhìn. Bình thường nếu chó con làm động tác này thì sẽ rất đáng yêu, với lại do trước đây do có "lớp kính lọc" nên Husky làm cũng miễn cưỡng xem được, nhưng bây giờ là một cục màu xanh dạ quang sáng chói… thôi không nói nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT