Sau bữa tối, Diệp Thiểm Thiểm đang xem kịch bản thì nhận được cuộc gọi video từ Từ Lạc Dương. Cậu không chút đề phòng mà ấn nút xác nhận, rồi lập tức bị dọa đến mức ném cả điện thoại.
Ngây người vài giây, Diệp Thiểm Thiểm cúi xuống nhặt chiếc điện thoại rơi trên thảm, vẻ mặt không dám nhìn thẳng vào màn hình video: "Lần sau có thể báo trước cho tôi một tiếng không?" Vừa kết nối video, khuôn mặt đắp mặt nạ của Từ Lạc Dương hiện ra, lại còn dí sát vào ống kính, làm cậu hú hồn bật ngửa!
"Hahahaha, bị dọa rồi chứ gì!" Từ Lạc Dương cười lớn, rõ ràng tâm trạng rất tốt. Cậu ấy dùng hai tay ấn mặt nạ, đột nhiên cao giọng, vô cùng kinh ngạc: "Má ơi, tóc xanh? Diệp Thiểm Thiểm, cậu nghĩ sao mà đi cái nhuộm màu này vậy? Đỉnh đầu một mảng thảo nguyên xanh*?”
*Ý là bị cắm sừng á.
"..."
Diệp Thiểm Thiểm đặt điện thoại xuống, gãi đầu: "Tôi thấy màu này khá đẹp mà, anh không thấy vậy sao?"
Nhớ lại lúc ghi hình chương trình, Diệp Thiểm Thiểm còn khen chiếc áo khoác màu xanh dạ quang đẹp, Từ Lạc Dương im lặng. Nhưng mà ít nhất Diệp Thiểm Thiểm không phải kiểu người hứng lên là đi nhuộm tóc màu dạ quang, nghĩ như vậy, Từ Lạc Dưỡng cảm thấy được an ủi một cách khó hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play