Tôi thề, đây là câu hỏi tự luyến nhất mà tôi từng hỏi trong đời.
Để hỏi ra câu này, tôi gần như đã dùng hết sức lực toàn thân.
Thậm chí trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng bị anh ấy chế giễu đến mức không còn mặt mũi gặp lại anh ấy nữa.
Nhưng câu trả lời của anh ấy lại là một biểu hiện ngơ ngác, sau đó là vẻ mặt dở khóc dở cười.
Cùng với một câu nói đầy vẻ bất lực.
"Anh đã theo em đến tận trường trung học này rồi, mà em vẫn không nhận ra, anh thật sự chịu thua em rồi..."
Nói xong câu này, Thẩm Truy lại đưa bó hoa trong tay về phía tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play