“ Yên tâm đi.”
Vạn Túng trả lời lại một câu liền đạp chân ga rời đi.
Đoạn Tư Tư đứng ở ven đường nhìn anh cả mình một thân đầy bùn đất cùng vết thương, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì mới tốt.
Cô bé cảm giác trong lòng mình có rất nhiều câu muốn nói, nhưng lại cảm giá hình như không có gì phải nói cả.
Nếu như anh cả đã nói ra những lời đó, hẳn là đã thật sự buông bỏ rồi.
Cô bé chỉ có thể cố gắng giúp anh cả xử lý vết thương cho tốt thôi.
Bị chính em gái mình nhìn thấy thời điểm thất bại của mình, trong lòng Đoạn Chính Khanh cũng không có cảm giác xấu hổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play