“ Thật không phải là người mà, bọn họ nhất định đã đem hạt dẻ mang toàn bộ về nhà, em nghe nói chiều nay vạn úng không có xuống ruộng làm việc, nhất định buổi chiều bọn họ đã đến đây làm.”
Thẩm Văn Ngạn vốn một bụng tức giận, lúc này nghe Giang Tiểu Nhã phân tích như vậy, lập tức cảm thấy chuyện này rất có lý.
“ Thật quá ích kỷ! Cũng không biết chauwf người khác một chút.”
Không có hạt dẻ ăn, bọn họ chỉ có thể đổi chỗ, trên núi bọn họ không biết chỗ nào khác có hạt dẻ, cũng không dám tìm lung tung sợ lại đụng phải rắn,
Cũng may ốc đồng hẳn vẫn còn.
Bọn họ nhanh chóng xuống núi, trở về nhà ở thanh niên trí thức cầm lưới cùng thùng đi đến mương xem có ốc đồng không.
Nói cũng trùng hợp, thời điểm bọn họ phát hiện một chỗ có rất nhiều ốc đồng thì hai người Vạn Túng cùng Lâm Đường Đường cũng đi đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT