Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Tô Phương Thu quả thật không dám tin cháu gái ngoan của mình dám đối xử thế này với lãnh đạo.
Bà vô cùng đau đớn lên tiếng dạy dỗ: "Nghê Nghê, cháu có biết nếu làm thế này ở thời đại của bà thì sẽ bị phê bình hay không?"
"Uống nước không nên quên người đào giếng, sao cháu có thể làm bạch nhãn lang trong xã hội chủ nghĩa?"
"Tiểu Dịch lãnh đạo thật tốt, tự mình dẫn bà lên không nói, còn giúp bà xách nhiều hành lý như vậy."
Tô Nghê cúi đầu nghe, cũng không giảo biện. Chỉ là ngẫu nhiên sẽ nghiêng mắt liếc Dịch Trạch Viễn. Anh ỷ vào có Tô Phương Thu bảo vệ, khí thế vô cùng kiêu ngạo. Hai người âm thầm anh tới tôi đi, ánh mắt liên tục đánh nhau.
"Được rồi, cháu làm việc đi, bà ra ngoài tùy tiện dạo một chút, tan làm sẽ đến tìm cháu."
Tô Phương Thu cuối cùng cũng kết thúc giáo huấn, cầm lấy túi xách nhỏ chuẩn bị rời đi."Bà ngoại ——"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT