Tươi cười trên mặt Thạch Nham càng sâu, sau đó trộm nhìn thoáng qua phía Lục Nhưỡng cùng Doãn Tĩnh, thấy hai người cũng không có chú ý tới nơi này, sau đó liền hạ giọng nói: “Chờ một chút chính cháu lại đây, con mèo mẹ này biết lộn ngược ra sau đó.”
Tô Vi:…… Bác thấy tôi giống thiểu năng trí tuệ sao?
“Thật vậy chăng?” Trên mặt Tô Vi lộ ra tò mò.
Thạch Nham vươn một ngón tay chống lại cánh môi, “Suỵt, bác còn có chocolate và bánh kem. Cháu một mình tới, bằng không sẽ không đủ phân.”
-
Ngoại trừ phòng của vợ Thạch Nham là chưa tiến vào được, Doãn Tĩnh cũng không có ở trong biệt thự nhìn thấy cái gì kỳ quái, hơn nữa Thạch Nham thoạt nhìn văn nhã có lễ, không có biểu hiện ra bất luận cái gì dị thường.
Thậm chí khi Doãn Tĩnh lấy ra tờ thông báo tuyển dụng kia, hắn biểu hiện cũng vô cùng bình thường.
“Chú ban ngày ở bên ngoài công tác, không có người chiếu cố vợ, chỉ có thể tìm một người tới.”
Hơn nữa còn nói rõ, bởi vì vật tư trả quá ít, cho nên đến nay không có người lại đây nhận việc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play