Tô Vi run rẩy vươn một sợi tinh thần lực, thật cẩn thận thử quấn lấy cổ tay Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng híp mắt.
Trong tay Tô Vi giơ một quả dâu tây cuối cùng, run rẩy mở miệng, “Anh tưởng ăn dâu tây trước hay là ăn em trước?”!
Đẩy ra một cánh cửa trong căn phòng này, lại có thể chính là một phòng ngủ hoàn chỉnh, còn không nhỏ.
Cửa sổ thật lớn sát đất bị bức màn dày nặng màu xám bao trùm, mờ mờ ảo ảo có thể nghe được âm thanh người đi lại ở bên ngoài.
Cách âm của nơi này cũng thật chẳng ra gì.
Thời điểm Tô Vi nằm ở trên giường còn đang suy nghĩ, kiểu người như cô tri thức toàn bộ đều đến từ mấy bộ tiểu thuyết, đối mặt với tình huống như vậy, phải nói câu đầu tiên là gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play