Đỗ Vãn Xuân xoay người, chỉ vào dòng chữ "Gạo thơm nhà họ Chu" ở cửa tiệm, hỏi: "Gạo thơm nhà họ Chu này, chính là gạo của tiệm gạo nhà họ Chu ở huyện An Thành sao?"
Tên chưởng quầy nheo mắt cười nói: "Đúng vậy, chính là gạo của nhà họ Chu, nhà bọn họ vốn làm ăn buôn bán hương liệu, bây giờ mở thêm tiệm gạo, gạo bán ra nấu lên còn thơm hơn cả hương liệu."
Nói thơm hơn cả hương liệu thì hơi khoa trương, nhưng quả thật gạo rất thơm.
Đỗ Vãn Xuân chậm rãi hỏi: "Gạo nhà ông đây bán thế nào?"
Tên chưởng quầy cười cười: "Gạo này ngon, rất nhiều người ở huyện An Thành mua rồi đều biết, cho nên giá cả tự nhiên phải đắt hơn gạo thường rất nhiều, đại khái là hai trăm văn một đấu."
"Hai trăm văn?" Ngô nương tử ở bên cạnh kinh ngạc thốt lên.
Sắc mặt Đỗ Vãn Xuân cũng trầm xuống, gạo nhà bọn họ ngày thường bán đều là một trăm văn một đấu, đến chỗ ông ta lại thành hai trăm văn một đấu, đây rõ ràng là coi bá tánh như con bò để làm thịt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT