Chu Chiêu là hoàng tử, nếu có thể thu phục được lòng người trong quân doanh, ngày sau quay về kinh thành xem đám lão già kia còn nói được gì nữa.
Bất quá, sắc mặt Chu Chiêu lại dần trở nên trầm xuống: “Chỉ là sau khi con đi rồi, ruộng vườn trong nhà sẽ không có ai chăm sóc.”
Trồng rau trồng lúa, kỳ thực cũng có tình cảm, nhìn những cây mạ do mình tự tay gieo xuống lớn lên từng ngày, giống như đang chăm sóc con cái của mình vậy.
Nói đến chuyện rời đi, thật sự có chút không nỡ.
Tam vương gia vỗ vai nó một cái: “Chuyện này thì có gì, có ta ở đây, rau cỏ lúa gạo của con sẽ không chết được.”
Chu Chiêu nghe vậy hơi sững sờ, nhìn khuôn mặt hào sảng của Tam vương gia, nhất thời cũng cảm kích vô cùng, có lẽ là nhất thời xúc động, nó cười nói: “Đúng vậy, đã có phụ thân ở đây rồi, con không cần phải lo lắng nữa.”
Lời nói "Cha" ấy khiến Tam vương gia tâm tình vô cùng tốt, ngày mai làm việc lại càng thêm hăng hái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT