Chu Thụy Uyên sau đó cúi người, áp tai vào bụng nàng, nghe ngóng một hồi, rồi nhỏ giọng nói với đứa con trong bụng: “Ở trong bụng nương ngoan ngoãn một chút, đừng đá nương con nữa.”
Đứa bé trong bụng như thật sự hiểu lời, Đỗ Vãn Xuân cảm nhận rõ ràng thai động ít đi. Nàng đưa tay xoa xoa bụng, mỉm cười: “Chàng đấy, đừng dọa con.”
Chu Thụy Uyên lại ôm Đỗ Vãn Xuân vào lòng, dịu dàng nói: “Không ai được phép bắt nạt nàng, kể cả con của ta.”
Đỗ Vãn Xuân bỗng phát hiện tướng công của mình hóa ra cũng có chút trẻ con, nàng đưa tay véo véo mũi hắn: “Chàng đừng có lúc nào cũng dọa nó, thiếp thấy chàng đừng có bắt nạt thiếp là được rồi.”
Chu Thụy Uyên nắm lấy cổ tay nàng, cúi đầu kề sát tai nàng nói: “Ta bắt nạt nàng thế nào?”
Đỗ Vãn Xuân đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Chàng nói xem chàng bắt nạt thiếp thế nào?”
Chu Thụy Uyên cong môi mỏng, vùi mặt vào cổ nàng, khẽ cắn lên dấu hôn trên đó, cười nói: “Nhưng mà nương tử hình như rất thích bị ta bắt nạt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT