Nàng ấy ngồi xổm xuống: “Diệp Nhi, đệ nói cho ca ca biết, trong khoảng thời gian ca ca ra ngoài, đệ đã làm gì vậy? Có phải lại lén lút chuồn ra khỏi cung không?”
Thằng bé lén lút nhìn Mộ Quy Hoằng và Cảnh Nam Chi, trong mắt tràn đầy sự ngây thơ và vô tội: “Không đâu, thái tử ca ca, đệ rất rất ngoan đó! Đệ còn làm bài tập về nhà nữa cơ!”
Mộ Nam Tinh nghi ngờ nhìn chằm chằm cậu bé: “Đệ chắc chắn đệ không đi tìm Đô Đô ca ca chơi chứ?”
Nàng ấy biết chắc thằng bé này hoàn toàn sẽ không chịu ngồi yên, cả ngày chơi ván trượt với Đô Đô, còn chơi rất nhiệt tình.
Mộ Nam Diệp chớp chớp mắt, sau một hồi lâu, cậu bé mới bất đắc dĩ nói: “Không phải là đệ muốn đi chơi với huynh ấy đâu, nhưng mà… Nhưng mà Đô Đô ca ca rất hay cầm ván trượt tới dụ dỗ đệ, đệ đã nói đệ không đi nhưng huynh ấy nói còn có đồ ăn ngon!”
Thằng bé nuốt nước bọt rồi tiếp tục nói: “Sau đó, đệ nhớ thái tử ca ca từng nói không được lãng phí thức ăn, bởi vì Đô Đô ca ca đã mang theo rất nhiều món ăn, vì vậy với nguyên tắc không được lãng phí thức ăn, đệ mới ra ngoài với huynh ấy.”
Mộ Nam Tinh suy nghĩ một hồi, vậy cũng không phải là đồng ý với ta rồi, có lẽ trong lúc ăn chơi sẽ rất thoải mái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play