Thẩm Lai gật đầu: "Có thể."
Nghe xong, Thời Tẫn liền nhìn Thẩm Mộc: "Vậy cho chúng ta một nồi lẩu cay nhưng phải là nồi lẩu hai ngăn."
Thẩm Mộc gật đầu, cười nói: "Được ạ, vậy ta đi chuẩn bị đồ ăn cho hai người."
Đợi đến khi trên bàn ăn dần dần được bày biện đầy ắp, ngay cả trên xe đẩy thức ăn nhỏ cũng chất đầy, Thời Tẫn mới ngớ người nhìn Thẩm Lai: "Muội... Sao muội lại gọi nhiều như vậy? Làm sao chúng ta ăn hết được!"
Thẩm Lai nói với vẻ mặt đương nhiên: "Chúng ta gọi mỗi món một phần nên đương nhiên sẽ nhiều như vậy! Nếu mang lên ít hơn thì đó mới là hắc lâu đó! Hơn nữa, muội đã hỏi huynh có thể gọi tất cả không, huynh gật đầu rồi đấy!"
Thời Tẫn nhất thời á khẩu vô ngôn, qua một lúc lâu, cậu ấy mới mở miệng: "Vậy... Vậy muội ăn nhiều hơn một chút, cố gắng ăn hết vậy."
Thấy nước lẩu sôi lên, Thẩm Lai liền nóng lòng muốn cho rau vào nồi nhưng lại bị Thời Tẫn ngăn lại: "Khoan đã, muội muốn ăn gì thì cho rau vào bên muội, nồi này hai bên đều là nước lẩu cay, vị giống nhau, chúng ta cứ ăn phần của mình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play