"Ui nha, đau đau đau! Nương!" Phao Phao vội vàng muốn kéo tay nàng ấy ra.
"Ái ái ái! Nương! Nương đừng có túm tai con! Nhị ca con còn ở đây!" Niên Niên không thấy đau lắm, chỉ là sĩ diện, sợ mất mặt trước Đô Đô.
Đô Đô nhìn dáng vẻ của hai đệ muội, không nhịn được cười giống như thấy chính mình ở nhà vậy, xem ra địa vị của đệ muội và mình đều như nhau, như vậy thì nó yên tâm rồi.
Lý Tuyết Trân khẽ gõ đầu hai đệ muội mới thôi nhưng rất nhanh ánh mắt lại chuyển sang Đô Đô: "Còn Đô Đô nữa, con cũng vậy! Cha nương con nói con gan lớn lắm! Trượt ván trượt cứ thích tìm đường gồ ghề mà trượt, ngã thì sao?"
Nụ cười trên mặt Đô Đô cứng đờ, vừa nghe thẩm dạy dỗ, vừa nhìn hai tiểu hài sau lưng nó cười trên nỗi đau của người khác, nó nhe răng nhếch miệng làm mặt quỷ với chúng.
Lý Tuyết Trân véo má nó: "Thẩm đang nói chuyện với con đấy, con nghe cho đàng hoàng! Làm mặt quỷ cái gì?"
"Thẩm, người tự xem đệ muội đi, đệ muội cười con!" Đô Đô ấm ức mách lẻo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT