Đừng hỏi Đoàn Đoàn sao biết, hỏi chính là... Bản thân cậu bé cũng vậy, vừa nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của Đô Đô đã không nỡ trách mắng nó.
Tần Tĩnh Trì chậm rãi đi xuống lầu, thấy Đoàn Đoàn đã mặc quần áo chỉnh tề ngồi trên ghế sô pha, hắn không khỏi nghi ngờ bước tới nhéo cổ Đoàn Đoàn: “Nhi tử, sao hôm nay lại dậy sớm thế? Hiếm thấy đấy!"
Đoàn Đoàn vỗ cánh tay hắn, thở dài: "Ôi... Cha à! Còn không phải vì tiểu nhi tử của cha sao, nó tè dầm làm ướt cả con và tiểu cữu! Nếu không thì con còn ngủ thêm nửa canh giờ nữa mới dậy."
Tần Tĩnh Trì nhướng mày: "Chẳng phải con nên quen rồi sao? Ở kinh thành không phải nó cũng thường xuyên tè dầm sao, đây đều là chuyện thường tình, còn phải giống như cha là ta bình tĩnh đối mặt, biết chưa?"
Đoàn Đoàn mím môi: "Con không giống cha, không thể chấp nhận việc ngày nào cũng bị Đô Đô tè dầm đánh thức!"
Tần Tĩnh Trì véo mặt cậu bé: "Được rồi, chúng ta đi bế tiểu quỷ tè dầm kia sang đây."
Lúc này Đoàn Đoàn mới đứng dậy, miễn cưỡng đi theo sau hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play