Khi tiếng nói tiêu tán, hai chiếc xe ngựa đã chạy đi rất xa.
Hai sanh cữu liếc nhìn nhau, đều bất đắc dĩ thở dài.
Đoàn Đoàn ôm lấy chân Giang Tư Nguyệt nói: "Tiểu cữu, chúng ta chính là cải trắng, đất vàng nha! Chúng ta đã không còn là bảo bảo được coi trọng nhất!”
Giang Tư Nguyệt gật đầu nhưng lại vội vàng lắc đầu: "Không không không, ta cũng không phải bảo bảo, Đoàn Đoàn mới đúng.”
Đoàn Đoàn ngửa đầu nghiêm túc nói: "Đúng vậy, con là tiểu bảo bảo của cha nương, cữu là tiểu bảo bảo của ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu!"
Mặt Giang Tư Nguyệt đỏ lên, nắm lấy tay nhỏ bé của cậu bé đi vào học viện: "Tiểu cữu đã rất lớn, không còn là tiểu bảo bảo nữa, Đoàn Đoàn đừng nói bừa.”
Đoàn Đoàn bước từng bước chân ngắn đi theo cậu ta: "Ôi, được rồi được rồi, không phải tiểu bảo bảo thì không phải, Đoàn Đoàn không nói. Cho nên chỉ có Đoàn Đoàn là bảo bảo đáng thương!" Ngay cả tiểu cữu cữu cũng không cùng một phe với mình, trong lòng Đoàn Đoàn buồn bã nhưng không nói ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT