Mộ Quy Hoằng cười khẽ rồi ăn một miếng thịt bò khô, lại ăn một miếng kẹo dẻo, cảm thụ được mùi sữa nồng đậm hương ngọt trong miệng, Mộ Quy Hoằng không khỏi nhíu mày: “Tinh Tinh, con mau nếm thử cục đường này, nó rất thơm!”
Mộ Nam Tinh liếc nhìn ngài ấy rồi nhanh chóng cầm một miếng nếm thử, nhai nhai, lại cầm một miếng.
Mộ Quy Hoằng cười nói: “Ăn ngon không?”
Mộ Nam Tinh gật đầu: “Vâng, ăn ngon!”
Mộ Quy Hoằng ngồi lại nhai mấy miếng thịt khô, ngài ấy nói với Mộ Nam Tinh: “Ta lấy một ít cho mẫu thân con nếm thử, còn con ở đây viết chữ đi. À, đúng rồi, cũng đọc cẩn thận phong thư mà Đoàn Đoàn cho con."
Mộ Quy Hoằng nhìn Mộ Nam Tinh, trong lòng khẽ thở dài: "Con cũng không có huynh đệ tỷ muội, càng không có bằng hữu, nhi tử nữ nhi của các đại thần trong triều đình, con cũng không muốn chơi cùng bọn họ. Ta biết con chướng mắt bọn họ, cảm thấy tuổi bọn họ còn nhỏ mà lòng dạ sâu đậm, đều mang theo mục đích tiếp cận con."
Mộ Quy Hoằng liếc nhìn cậu bé rồi nói tiếp: "Nhưng con không thể ngay cả một người bằng hữu cũng không có, Đoàn Đoàn này tuy con chưa từng gặp qua nhưng ta đã nán lại huyện Khúc Phong rất nhiều ngày, đều nhìn ở trong mắt. Tiểu tử kia trời sinh tính tình hồn nhiên thiện lương, thường ngày con trao đổi thư từ với nó thì cũng coi như là bằng hữu cùng chơi, cùng nó trò chuyện."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play