Lý Viễn bỗng nhiên hiểu ra: “Thì ra là thế, chuyện này hai người không cần lo lắng. Thật ra cho dù hai người không có công thức này thì Tam hoàng tử cũng sẽ giúp hai người.”
Lý Viễn không biết nửa tháng Mộ Quy Hoằng sống cùng bọn họ đã xảy ra chuyện gì. Mấy ngày trước, Mộ Quy Hoằng viết thư cho ông ấy, phần lớn đều là quan tâm đến một nhà bọn họ. Thậm chí còn nói mấy ngày nữa sẽ viết thư cho nhi tử của bọn họ, khiến Lý Viễn ngạc nhiên mãi.
Phải biết rằng, Mộ Quy Hoằng viết thư cho ông ấy đều là trong lúc bận rộn. Hơn nữa những bức thư hiếm hoi ông ấy nhận được cũng bởi vì năng suất khoai tây tăng cao.
Ông ấy thật sự không thể hiểu được, tại sao Mộ Quy Hoằng lại đối xử khác biệt với một gia đình nông thôn như vậy.
Nghe ông ấy nói, Giang Oản Oản không nhịn được bật cười: “Tam hoàng tử điện hạ đúng là người tốt. Tuy ngài ấy có thể chỉ là nói đùa nhưng trước khi rời đi, ngài ấy còn nói sẽ viết thư cho tiểu tử kia, còn tặng Đoàn Đoàn một miếng bạch ngọc.”
Hai mắt Lý Viễn trợn to: “Bạch ngọc? Chính là miếng ngọc bội ngài ấy luôn đeo ở bên hông sao?”
Giang Oản Oản không hiểu tại sao ông ấy lại khiếp sợ như thế. Nghe nói từ nhỏ điện hạ đã đeo miếng bạch ngọc đó. Tuy không nghe nói có ý nghĩa gì quan trọng nhưng ngài ấy đã đeo nó rất nhiều năm. Lý Viễn xem như nhìn Mộ Quy Hoằng lớn lên từ khi ngài ấy mới mười tuổi, miếng ngọc đó chưa bao giờ rời khỏi ngài ấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT