Cẩn thận sờ một lúc, lại sờ trán mình, mới yên tâm, cuối cùng cũng hạ sốt.
Nghĩ đến việc hắn đã ngủ một ngày, Giang Oản Oản nhẹ nhàng gọi hắn: "Tĩnh Trì, Tĩnh Trì? Mau dậy ăn chút gì đi, ăn xong rồi ngủ tiếp."
Tần Tĩnh Trì mở đôi mắt mơ màng, thấy nàng đến gần bên tai mình thì duỗi tay ôm người vào lòng: "Ừm... Được, dậy ngay."
Giang Oản Oản nằm trên người hắn, dịu dàng nói: "Được rồi, chàng đã hạ sốt rồi, hẳn là không sao nữa, hôm nay chỉ uống cháo, chắc là đói lắm rồi. Mau dậy ăn chút gì đi rồi uống thêm bát thuốc hãy ngủ tiếp, được không?"
Tần Tĩnh Trì vuốt ve đầu nàng, nhắm mắt mỉm cười: "Được, nghe lời nương tử, dậy ăn cơm, uống thuốc ngay."
Hai người nằm một lúc, Tần Tĩnh Trì nghĩ ngợi một chút rồi lại nói: "Nương tử, nàng đút ta ăn, được không?"
Giang Oản Oản cười nhẹ một tiếng, rồi ngồi dậy, cúi đầu nhìn hắn nói: "Ừm... Thấy hôm nay chàng là người bệnh, thiếp sẽ thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ của chàng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT