Nói xong còn dụi vào cánh tay Tần Tĩnh Trì, ngửa đầu nhỏ ra sau, nhìn Tần Tĩnh Trì trên đầu mình nói: “Cha, cha nói xem có phải không?”
Tần Tĩnh Trì véo má cậu bé, nói: “Đúng vậy.”
Ngồi trên xe trâu, sợ Đoàn Đoàn bị gió thổi lạnh nên Tần Tĩnh Trì đã quấn cậu bé vào trong áo mình, một tay ôm chặt lấy cậu bé, tay kia thì ôm lấy Giang Oản Oản.
Cậu bé cuộn tròn trong lòng cha mình, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi, còn khò khè nho nhỏ.
Giang Oản Oản dựa vào vai Tần Tĩnh Trì lắng nghe tiếng cậu bé, cúi đầu nhìn xuống, đập vào mắt nàng không phải là một cục tròn nhắm mắt ngủ ngon lành sao.
Liếc nhìn Tần Tĩnh Trì, Giang Oản Oản cười nói: “Đoàn Đoàn nằm trong lòng chàng ấm áp quá rồi phải không, thế mà còn ngủ thiếp đi.”
Tần Tĩnh Trì nhẹ nhàng đỡ lấy cái đầu nhỏ nghiêng ngả của Đoàn Đoàn, cười nói: “Hài tử vốn ngủ nhiều, chắc hôm nay dậy hơi sớm, cứ để nó ngủ trước, về nhà rồi tính tiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT