Tần Tĩnh Trì lau đi những giọt nước mắt ở khóe mắt chẳng biết trào ra từ khi nào, sau đó hắn dịu dàng nhìn thoáng qua Giang Oản Oản rồi mới cúi đầu nhìn bánh bao nhỏ đang đấm nhẹ vào cha mình: “Cha không bắt nạt nương, Đoàn Đoàn Đoàn đổ oan cho cha rồi!”
Đoàn Đoàn nghi ngờ gãi đầu, sau đó nó lại nhìn về gương mặt vẫn còn vương nước mắt của Giang Oản Oản rồi lập tức nghiêng đầu và bĩu môi: “Hừ! Cha lừa Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn đã nhìn thấy nương khóc rồi đó!”
Giang Oản Oản vội vàng lau mặt thật kỹ, sau đó cười nói: “Cha thật sự không bắt nạt nương mà, chỉ là nương thấy chúng ta sắp chuyển vào nhà mới, vui vẻ quá nên khóc thôi, cha... Cha đang an ủi nương đó.”
“Không phải Đoàn Đoàn cũng nhìn thấy sao, cha còn... Thơm nương đó, Đoàn Đoàn thử nghĩ lại xem, lúc cha an ủi con, có phải cha cũng thơm con đúng không?”
Đoàn Đoàn vẫn không yên tâm, cậu bé hỏi: “Thật sao ạ? Cha không bắt nạt nương, đúng không ạ?”
Tần Tĩnh Trì khẽ nhéo cái mũi nhỏ của cậu bé rồi dường như rất ấm ức mà nói: “Bây giờ Đoàn Đoàn không tin tưởng cha sao? Cha đau lòng quá.”
Sau đó, hắn lập tức cụp mắt xuống như thể cảm thấy cực kỳ đau lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT