Khóa kỹ cửa lớn, Giang Oản Oản liền nói: “Chúng ta đến cửa tiệm vải trước đi, thiếp mua ít bông và vải.”
Làm đệm ghế dài cũng không cần loại vải tốt gì, Giang Oản Oản đi một vòng trong cửa tiệm vải, chọn đại một loại vải thô màu xám, lại mua hai mươi cân bông, liền nhanh chóng xách đồ ra khỏi cửa tiệm.
Tần Tĩnh Trì và Tần Tĩnh Nghiên vội vàng bước lên nhận lấy đồ trong tay nàng, đặt lên chiếc xe đẩy được đẩy ra hôm nay.
Giang Oản Oản vỗ tay: "Được rồi, chúng ta đi thôi.”
Mấy người sắp đến cửa nhà thì Đoàn Đoàn vui vẻ chạy ra: "Cha nương! Gia gia! Tiểu thúc thúc!”
Tần Tĩnh Trì vội vàng túm lấy cổ áo của cậu bé, mới ngăn được thân hình nhỏ bé suýt lao ra ngoài, véo nhẹ má cậu bé: "Chậm thôi, nhóc nghịch ngợm!"
Tần phụ xoa đầu cậu bé, nói với giọng đầy cảm xúc: "Cháu ngoan, nãi nãi đã nói với cháu rồi mà, không được chạy nhanh quá, ngã thì làm sao bây giờ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play