Trở về sau, Cố Yên vẫn luôn rất trầm mặc. 
Cô cùng Thẩm Du Thành giống nhau ở chỗ, cha của họ đều mất khi họ còn nhỏ, khác nhau là, dù ngày tháng của cô có khó khăn thế nào, cô đều có mẹ yêu thương, còn Thẩm Du Thành thì không những phải chịu đựng nỗi đau mất cha mà còn phải chịu đựng nỗi khổ bị mẹ bỏ rơi. 
Trong tình cảnh đó, hắn còn có thể luôn giữ được thành tích học tập ưu tú, có được tất cả ngày hôm nay, thật sự rất đáng nể. 
Cố Yên trằn trọc cả đêm mới ngủ, Giang nãi nãi lại ngủ một giấc ngon lành, sáng sớm đã thức dậy, ra ngoài mua bữa sáng về. 
Lão bà về tới nhà thì Cố Yên đang đứng cạnh vòi nước đánh răng, chỉ thấy Giang nãi nãi mặc gọn gàng áo ngắn, tóc chải mượt mà, cả người trông có vẻ còn tinh thần hơn hôm qua rất nhiều. 
Chắc là hôm qua ngồi xe về mệt quá, nên trông có vẻ mệt mỏi và già nua. 
Cố Yên nhổ bọt kem đánh răng trong miệng, “Giang nãi nãi, sao ngài dậy sớm thế ạ?” “Vẫn là giường ở nhà thoải mái hơn, ngủ ngon giấc, liền dậy sớm thôi, rửa mặt xong thì qua đây ăn sáng.” “Giang nãi nãi, hóa ra có xưởng tương Mãn Hương Viên, ngài có biết không?” Cố Yên hỏi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play