Ngồi thuyền từ Quý Dương đến Bắc Thành mất ba tiếng đồng hồ, lúc sau Khương Thời Niệm tựa vào vai Thẩm Diên Phi, khoác lấy cánh tay anh rồi mơ màng chợp mắt một hồi.

Cảnh tượng trong mộng tan tành vụn vỡ, cô không còn phân biệt được rõ đây là cảnh trong phim hay là cảnh ảo mộng nữa. Cô chỉ không ngừng nhìn thấy một người đàn ông khác đứng bên cạnh rồi ôm eo cô, trên ngón tay cô đeo một chiếc nhẫn cưới lạ lẫm, mà Thẩm Diên Phi lại đứng trong đám sương mù. Trên người anh chồng chất vết thương, mắt hằn lên tơ máu, bên tai phải máu tươi cũng chảy ra, thấm xuống nửa người. Anh không nói một lời mà chỉ tập trung nhìn cô chằm chằm, bờ môi mỏng lạnh tình khẽ cười, những giọt lệ lăn xuống.

Cô kinh hãi ngẩng đầu, bên cạnh cô là Thương Thụy đang mặc trên mình bộ lễ phục dành cho hôn lễ. Anh ta kéo cô đi kính rượu khách khứa, mở miệng ngậm miệng đều gọi cô là bà Thương, thậm chí trong tay anh ta còn cầm theo giấy đăng ký kết hôn làm người ta gai mắt. Trái tim cô trống rỗng, cô nhấc váy cưới lên, bước thấp bước cao chạy vào làn sương mù, cô muốn ôm lấy người kia.

Xung quanh là khung cảnh náo nhiệt của hôn lễ, tiếng người, tiếng nhạc hỗn tạp. Cô đâm đầu chạy vào trong bóng tối, bóng dáng Thẩm Diên Phi ngày càng xa, cô không thể chạm vào anh. Cô liều mạng chạy, góc váy cũng bị kéo rách, chiếc váy trắng cũng đã lấm lem bụi đất. Cuối cùng cô chỉ thấy một tấm bia đứng sừng sững lẻ loi đơn độc ở đó từ bao giờ. Trên tấm bia đặt một chiếc nhẫn cưới chưa bao giờ được trao cùng một miếng đá cũ vỡ nát, bên trên miếng đá là bông hoa được vẽ bằng bút sáp đã lâu năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play