Đối với sự ghét cay ghét đắng của cậu ta, Khương Thời Niệm vừa khó chịu cùng vừa buồn cười, cô chỉ đành dừng lại, đứng đối diện với cậu ta rồi nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi, sẽ không có vậy đâu.”

Cô đi vòng quanh khán đài, lại gần chỗ Thẩm Chước, đưa cho cậu ta chiếc ô của mình: “Đừng để bị mắc mưa như thế.”

Thẩm Chước mím môi trừng mắt nhìn cô, cậu ta cố gắng đè nén cảm xúc nhưng đột nhiên không thể kìm lại được nữa: “Chị biết rõ tôi không thích chị, sao còn giả bộ dịu dàng làm gì? Hay là muốn để cho mình mắc mưa bị bệnh cho tam ca tôi đau lòng sao? Chị có cần phải tốn nhiều công sức vậy không? Anh ấy còn không đủ tốt với chị sao?”

Cậu ta không nói ra thì không thể kìm được uất ức, nhưng vừa nói ra thì lại không kiểm soát được tình cảm của thiếu niên: “Tam ca tôi đã vì chị mà phá lệ thành ra dáng vẻ gì rồi! Để tổ chức đám cưới và đi tuần trăng mật với chị mà xáo trộn mọi sắp xếp trong suốt một năm, không ngủ nghỉ biết bao ngày đêm mới sắp xếp được! Vì cứu chị, không phải trượt xuống vách đá thì cũng là nhảy khỏi xe té xuống vực, đến mạng sống của mình cũng chẳng cần! Để đuổi theo chị đến Hồng Kông ghi hình chương trình gì đó, lại phải dồn thời gian cho kịp tiến độ công việc! Vậy mà chị còn chưa thấy hài lòng sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play