Sau đó Lâm Tiếu nhìn thấy Lâm Dược Phi nhe tám cái răng với Thẩm Vân: “Trùng hợp quá, anh cũng thích thịt dê có vị gốc.”
Lâm Tiếu cúi đầu nhìn một bát bỏ đầy rau mùi, hành băm, tỏi băm, chao và hẹ trước mặt anh hai. Đây chính là vị gốc của thịt dê?
Thẩm Vân nhìn theo tầm mắt của Lâm Tiếu, cũng không kìm nổi cười lên, cô ấy bước vội về bếp sau, lúc xoay người, má có hơi đỏ.
Lâm Dược Phi sớm đã phát hiện rồi, em gái vô dùng hữu dụng.
Lần nào anh đối xử tốt với em gái chút ở trước mặt Thẩm Vân, đôi mắt nhìn anh của Thẩm Vân sẽ thay đổi đôi chút.
Nói ra thì, đời này anh tìm thấy Thẩm Vân cũng may nhờ có em gái... Nếu hôm ấy không dẫn em gái đến công trường, anh sẽ không đi ăn lẩu thịt dê, cũng sẽ không gặp Thẩm Vân.
Thẩm Vân lại bưng món ra, lúc cô ấy đi ngang qua bàn mình, Lâm Dược Phi lập tức gắp lá cải trắng mềm nhất trong nồi cho Lâm Tiếu, rồi giúp gắp phần cọng bỏ vào bát mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play