Lữ Tú Anh trừng mắt: “Con bé ầm ĩ muốn đi thì cứ đưa con bé đi sao?” Lữ Tú Anh đối với Lâm Tiếu dịu dàng hơn nhiều so với Lâm Dược Phi, nhưng trong nhà cũng không thể chiều chuộng con cái như vậy.
Lâm Dược Phi thay đổi chủ đề: “Đây không phải là muốn mẹ đến thăm công ty của chúng con sao, tránh cho mẹ cảm thấy công ty của tụi con sẽ phá sản bất cứ lúc nào.”
Câu này lại chạm đến tâm sự thầm kín của Lữ Tú Anh, bà thật sự muốn xem nơi Lâm Dược Phi làm việc ra sao. Nó có phá sản hay không là việc sau này, ngược lại bà chủ yếu muốn xem Lâm Dược Phi giao tiếp với ai mỗi ngày, làm công việc như thế nào hàng ngày.
Mặc dù Lâm Dược Phi đã nói với bà rằng chuyện nợ nần chỉ xảy ra có một lần. Nhưng Lữ Tú Anh vẫn không yên lòng, luôn lo rằng ông chủ trả cho anh mức lương cao như vậy là cần anh làm một số việc đen tối.
“Vậy ngày mai mẹ và Tiếu Tiếu sẽ ghé thăm một chuyến, không làm phiền công việc của con chứ?” Lữ Tú Anh hỏi.
Lâm Dược Phi: “Không sao đâu.”
Sáng sớm hôm sau, Lữ Tú Anh dậy sớm để bầm thịt, đun nóng chảo dầu, chiên một nồi thịt viên và làm một nồi củ sen nhồi thịt chiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT