Vương Nguyệt Nga đánh giá Lữ Tú Anh: “Bác thấy con được điều đến làm công việc này rất tốt. Da mặt cũng hồng hào hơn so với trước kia, cả người trông tràn đầy sức sống.”
“Bác làm bác sĩ mấy chục năm, cũng đã chứng kiến rất nhiều chuyện, không có gì là quan trọng hơn sức khỏe.”
“Bây giờ con đổi công việc, cũng nên để anh trai Lâm Tiếu cống hiến cho gia đình một chút. Người một nhà, nếu không phải người này hỗ trợ người kia thì là người kia hỗ trợ người này.”
“Nếu con luôn đối xử với con trai mình như một đứa trẻ và tự gánh vác mọi thứ thì nó sẽ không bao giờ trưởng thành. Đến lúc con muốn đặt gánh nặng lên trên vai nó, không chừng nó còn phản kháng nữa.”
Những lời nói của Vương Nguyệt Nga đã lấp đầy hy vọng trong trái tim của Lữ Tú Anh: “Hi vọng mọi chuyện có thể càng ngày càng tốt hơn.”
Sau khi Lữ Tú Anh được chuyển đến phòng văn thư, bà dọn dẹp tất cả bên trong và bên ngoài. Phân loại hồ sơ theo danh mục, hồ sơ năm nào để theo năm đó, Lữ Tú Anh ghi nhớ tất cả vào trong đầu, để khi tìm cái gì thì có thể lập tức tìm được.
Dù vậy, công việc của Lữ Tú Anh trong phòng văn thư vẫn rất nhàn nhã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play