Cô Dương lại lắc đầu: “Cô thấy em rất hợp với nghề giáo, lúc còn đi học thì đã rất nhiệt tình giảng bài cho các bạn, dù là ai hỏi em cũng chưa từng từ chối.”
Cô Dương giờ vẫn còn nhớ rõ, lúc Lâm Tiếu giảng bài mà bạn lại nghe không hiểu thì cô còn sốt ruột hơn cả bạn đó, luôn túm lấy tay áo của người ta hỏi: “Chỗ nào không hiểu vậy? Rốt cuộc cậu không hiểu chỗ nào vậy?”
Cô Dương bắt chước giống như đúc làm mọi người trong văn phòng cười rộ lên. Lâm Tiếu nở nụ cười ngại ngùng, cô thật sự thường xuyên như vậy sao? Cô đã không còn ấn tượng nữa rồi.
Sau khi rời khỏi văn phòng của cô Dương, Dư Chiêu Chiêu lại đi thăm chủ nhiệm lớp lúc đi học lại. Sau đó họ tập hợp ở cổng tòa nhà giảng đường, đi ra hai con phố bên ngoài để lấy xe. Hôm nay là ngày lễ kỷ niệm thành lập của trường trung học số một, xe đổ đầy cổng trường, còn cử thêm hai cảnh sát giao thông đến cổng trường trung học số một chỉ huy giao thông, tránh bị ùn tắc.
Dù là vậy, nhưng Trần Đông Thanh lái xe vẫn như rùa bò, nhích từng chút ra được đường ở cổng trường trung học số một.
Quẹo ra đường trơn, nhóm người trong xe cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Giờ tớ gọi cho Hồng Đậu, có thể bảo cậu ấy xuất phát rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play