Trong phòng học, mấy bạn học biết chân tướng đều đang che miệng cười thầm.
Cô giáo Dương nhìn thấy không khí trong phòng học không giống bình thường, mới kịp phản ứng: “À, chậu cây này của lớp trưởng không phải mang đến đển trang trí lớp, vậy em cứ việc nói thẳng thôi.”
Cô giáo Dương chỉ vào cây thông noel nhỏ: “Nhanh lên lấy về đi.”
Nghỉ giữa buổi, Lý Dương Trạch chạy đến chỗ ngồi bên cạnh Lâm Tiếu, cười đến thở không ra hơi: “Lâm Tiếu, may mà lúc đó cậu không mang Tiểu Hoàng đến trường, nếu không cô chủ nhiệm thấy được, có khi lại biến thành chó trong lớp đấy, ha ha ha ha.”
Lâm Tiếu bất đắc dĩ nhìn Lý Dương Trạch, không rõ vì sao cậu ta lại xuất hiện suy nghĩ “ngớ ngẩn” như thế, còn cười khoa trương như vậy.
Cô biết Lý Dương Trạch đang nói về chuyện hồi tiểu học cô đã từng suýt chút nữa cất Tiểu Hoàng vào cặp xách đưa đến trường, lúc tan học ngồi xe buýt, Lâm Tiếu đã từng nói chuyện này với Lý Dương Trạch.
Nhưng cô thật sự không hiểu nổi tại sao Lý Dương Trạch lại cười thành cái dạng này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT