Lâm Tiếu hỏi: "Dì Đỗ, có phải dì cho Tiểu Hoàng ăn nhiều lắm đúng không ạ?"
Dì Đỗ nói: "Có nhiều hơn một tí so với phần ăn mà mẹ cháu đã nói với dì."
Ban đầu dì Đỗ cũng dựa theo dặn dò của Lữ Tú Anh, nhưng mỗi lần Tiểu Hoàng ăn cơm xong đều vẫn chưa thấy no nên nó liền làm nũng với dì Đỗ, kéo ống quần của dì Đỗ đến cạnh nồi cơm không, tiếng kêu cực kỳ đáng thương. Khi dì Đỗ đi làm, Tiểu Hoàng vẫn theo thói đó đi tìm chồng và con trai của dì Đỗ, lần lượt làm nũng trước mặt một nhà ba người bọn họ.
Lâm Tiếu nói với dì Đỗ: "Nó giả vờ đó ạ, nó biết cách giả vờ nhất."
Thật ra Tiểu Hoàng không phải là vì đói mà là vì buồn miệng, lúc còn ở nhà thì nó biết rõ mình có nũng nịu cũng vô ích nhưng khi tới nhà dì Đỗ, ngày nào nó cũng giả bộ đói để được ăn ngập mồm.
Lâm Tiếu lấy tay gõ vào đầu Tiểu Hoàng: "Em mập lên nhiều quá, về nhà chị sẽ bắt em giảm cân."
Lữ Tú Anh tặng dì Đỗ không ít quà bao gồm kẹo dừa, bánh dừa, một thùng hải sản mà một cây san hô lớn rất đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT