“Đây là sách gì vậy?” Lữ Tú Anh đưa tay nhẹ nhàng nhấc cuốn sách của Lâm Tiếu lên, nhìn thấy trên bìa có dòng chữ “Hồng Lâu Mộng”: “Giáo viên Ngữ Văn bảo các con đọc sao?”
Lâm Tiếu hoàn toàn không nghe thấy mẹ đang nói gì, tùy tiện dạ một tiếng. Cô đang đọc đến đoạn bà ngoại Lưu tiến vào Vinh Quốc phủ, gặp được Phùng tỷ, cầm hai mươi lượng bạc về nhà. Phùng tỷ nói rất nhiều lời, Lâm Tiếu đọc có cái hiểu cái không. Còn có “Của nhà Chu Thụy”, mỗi lần Lâm Tiếu đọc đều cảm thấy đằng sau thiếu mất chữ.
Cái gì “Của nhà Chu Thụy”, vợ của Chu Thụy hay con gái của Chu Thụy, dường như đều là phụ nữ, sao không viết hết?
Hồng Lâu Mộng không dễ đọc hiểu như những tiểu thuyết mà Lâm Tiếu đã đọc trước đây, trong sách dường như có một cái móc, câu lấy cô đọc tiếp. Phùng tỷ đến cùng là một người như thế nào? Lâm muội muội rời bỏ cha mình về sống với nhà của bà ngoại, liệu nàng ấy sẽ trải qua được không?
Trong sách có nhiều câu rất hay, Lâm Tiếu đọc đi đọc lại mấy lần. Cô chép những câu trích ra từ sách vào sổ ghi chép của mình. Hiện tại cô không muốn bỏ cuốn sách trên tay xuống, đợi đến lúc cô đọc lần thứ hai sẽ chép lại.
Mẹ thấy Lâm Tiếu không chơi game mà đang đọc sách, hơn nữa còn đang đọc Tứ đại danh tác, liền không quấy rầy cô nữa: “Vậy mẹ đi nấu mì.”
Lâm Tiếu cũng không ngẩng đầu lên vâng một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT