Lâm Tiếu không hiểu vì sao ra ngoài chơi lại không vui như thế, anh trai bảo đây không gọi là chơi, đây là xã giao.
Trình độ chơi Battle City của mẹ kém hơn anh một chút, nhưng Lâm Tiếu không quan tâm, cô và mẹ chơi chung với nhau rất vui vẻ.
Chiếc xe tăng lao về phía mẹ, Lâm Tiếu nhanh tay qua đó giết nó giúp mẹ, mỗi lần “cứu viện” xong thì Lâm Tiếu cảm thấy rất có thành tựu.
Khuyết điểm duy nhất khi chơi Tiểu Bá Vương với mẹ là nửa tiếng đồng hồ được theo rất sát sao. Cứ nửa tiếng thì mẹ lập tức nhấn nút tạm ngừng để Lâm Tiếu nghỉ mắt, không thể chơi thêm dù chỉ một phút, Lâm Tiếu xin mẹ “Đánh hết ván này rồi mới nghỉ” nhưng cũng vô dụng.
Buổi tối lúc anh trai về mang theo một giỏ óc chó và một giỏ hạt dẻ, nói là đặc sản trên núi.
Lữ Tú Anh thấy vậy thì phát rầu: “Sao con mua nhiều vậy? Làm sao ăn hết được đây?”
Lâm Dược Phi: “Ăn không hết thì chia cho hàng xóm một phần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT