“Mẹ, sao mẹ không gọi con dậy?” Lâm Tiếu lao vào nhà vệ sinh, mở vòi nước đến mức độ tối đa, dội thẳng lên răng nhỏ của mình.
Lữ Tú Anh bê bữa sáng ra khỏi bếp, ngạc nhiên nói: “Mẹ đã gọi con rồi mà? Con đã ngồi dậy! Sau đó lại nằm xuống ngủ tiếp sao?”
Lâm Tiếu nhanh chóng huơ bàn chải đánh răng nhỏ chà đánh, bọt kem tràn đầy trên miệng, cô nhìn chằm chằm chính mình trong gương, nhíu mày.
Lúc nãy cô đã ngồi dậy rồi à? Sao cô không có chút ấn tượng nào vậy!
Hôm nay là ngày đầu tiên Lâm Tiếu đi học ở trường học mới nên Lữ Tú Anh đặc biệt dậy sớm làm món sủi cảo chiên Lâm Tiếu thích ăn, nhưng Lâm Tiếu chẳng có thời gian chậm rãi ăn sáng, cô vội vàng ăn hai cái rồi súc miệng ngay, lau rửa miệng sạch sẽ, thay quần áo, đi giày.
Lâm Tiếu tựa như một cơn lốc xoáy nhỏ, chạy tới chạy lui quanh nhà. Cuối cùng lúc cơn lốc nhỏ này quét tới cổng chính, Lâm Tiếu đứng ở cửa gọi anh trai: “Anh, nhanh lên nào!”
“Đến đây.” Lâm Dược Phi sải bước đi về phía em gái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play