Cậu mợ của Lâm Tiếu nịnh bợ như vậy nhất định là có mục đích, mà mong muốn mục đích của họ Lữ Tú Anh lại không muốn cho. Nịnh bợ như vậy không làm người ta thấy thoải mái mà chỉ khiến người ta đau đầu.
Lữ Tú Anh cũng không muốn về ông bà gặp cậu mợ Lâm Tiếu.
"Ôi chao, thật ra mối quan hệ trước đây rất tốt." Lữ Tú Anh thở dài. Bà và chị cả, anh hai, quan hệ của bọn họ lúc nhỏ đều rất tốt. Sau này lập gia đình rồi, lúc đó tình cảm anh chị em mới thay đổi.
Lữ Tú Anh không muốn về ông bà, vẫn muốn đón bà Lâm Tiếu về đây. Cậu mợ thấy vậy bèn tác động lên bà của Lâm Tiếu. Ngày nào mợ cũng lải nhải bên tai bà: "Năm nào mẹ cũng về nhà con gái hai lần. Người trong thôn đều chê cười bọn tôi, nói bọn tôi bất hiếu, vì thế mẹ mới suốt ngày về nhà con gái ở."
"Bình thường không nói, ngày lễ lớn trong năm vẫn về nhà con gái, người trong thôn sẽ nhìn bọn tôi thế nào?"
Bà của Lâm Tiếu không còn cách nào khác, nói với Lữ Tú Anh rằng Tết năm nay sẽ không vào thành phố: "Các con có về quê hay không đều được. Mọi người đều rất bận, vừa gặp mùa hè xong, Tiếu Tiếu cũng chưa nghỉ ngơi sau lớp Olympic Toán được mấy ngày, về nhà cũng áp lực."
Bà Lâm Tiếu không vấn đề gì về việc Lữ Tú Anh có về quê không, nhưng mợ Lâm Tiếu lại không được như thế. Ngày nào bà ta cũng gọi điện thoại, thúc giục mời mọc khiến cho Lữ Tú Anh nhất định phải về quê ăn Tết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT