Vì Lữ Văn Kiến đã ăn rất nhiều nên số hồng khô còn lại bà ngoại đã mang hơn một nửa đến cho Tiếu Tiếu.
“Chắc chắn chị dâu con cảm thấy mẹ để lại quá ít nhưng lại mang qua đây quá nhiều. Số hồng khô trong bụng Văn Kiến thì nó không thấy. Có năm nào không phải Văn Kiến ăn nhiều hồng khô nhất đâu? Tiếu Tiếu và Văn Kiến chênh lệch nhau tận sáu tuổi, nhưng khẩu vị lại không khác biệt gì cả.”
“Hơn nữa hồng khô cũng đâu phải là thứ quý giá gì, chị dâu con đúng là thiển cận mà.”
Lữ Tú Anh: “Cũng đâu phải là chuyện ngày một ngày hai, chị ta là người như vậy mà.”
Bình thường lúc Lý Vân Châu ở nhà cũng không có ai để nói chuyện cả, ở trong thôn cho dù quan hệ mẹ chồng nàng dâu tốt đến đâu thì lúc mẹ chồng rảnh rỗi cũng sẽ không qua nhà con dâu để nói chuyện.
Hôm nay đến nhà con gái, cuối cùng Lý Vân Châu gặp được người có thể nói chuyện trong lòng mình ra nên khó tránh nói thêm vài câu.
Nói xong về chị dâu của Lữ Tú Anh rồi lại nói sang anh của Lữ Tú Anh: “Anh con cũng không ổn, không đứng dậy nổi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT