Lâm Tiếu được đút cho hai viên thuốc trong mơ màng. Cô uống một ngụm nước nuốt thuốc xuống xong, mẹ vẫn không chịu đem ly nước đi: “Uống hết ly nước đi con.”
Lâm Tiếu uống một hơi hết sạch, Lữ Tú Anh thả tay đang đỡ lưng cô ra, Lâm Tiếu lập tức nằm xuống ngủ thiếp đi.
Tiểu Hoàng không nằm trong ổ của mình nữa mà luôn nằm cạnh giường Lâm Tiếu. Lữ Tú Anh không cho nó lên giường, Tiểu Hoàng cứ gác hai móng vuốt lên giường nhìn Lâm Tiếu mãi.
Lữ Tú Anh để ly và thuốc xuống rồi quay lại xoa đầu Tiểu Hoàng, khen nó: “Tiểu Hoàng của chúng ta lại lập được công lớn rồi. Tao sẽ trông chừng con bé, mày ngủ đi.”
Lữ Tú Anh chỉ vào ổ chó bảo Tiểu Hoàng về ngủ, nhưng Tiểu Hoàng không chịu đi.
Nửa đêm sau, Lữ Tú Anh thấy đèn đầu giường bật cũng không ảnh hưởng giấc ngủ của Lâm Tiếu nên không tắt, dùng một miếng áo gối đắp lên trên. Lữ Tú Anh không dám ngủ sâu, nằm bên giường nhắm mắt dưỡng thần, cứ cách một lúc lại sờ trán Lâm Tiếu.
Độ nóng trên trán Lâm Tiếu mãi không giảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT