Cậu bé uống thuốc trung y không sợ đắng, nếu một loại thuốc trung y nào đó chỉ có mỗi vị đắng mà thôi thì tuyệt đối không thể tính là khó uống được.
Nhưng chén thuốc trung y trước mặt này mới là khó uống nhất trong tất cả các loại khó uống, bởi vì không chỉ có đắng, mà còn thêm vị chua, lại còn có mùi tanh.
Đắng, chua, tanh, ba loại hương vị chồng chất lên nhau… Ọe!
Ông nội nhìn thấy Trần Đông Thanh bưng chén thuốc mà cứ chậm chạp không tiếp tục uống thì thúc giục nói: “Nhanh uống sạch trong một lần đi, thuốc này không thể uống lạnh.”
Trần Đông Thanh: “Quá khó uống rồi ạ.”
Ông nội: “Ai bảo cháu kém cỏi mơ thấy ác mộng làm gì?”
Trần Đông Thanh vô cùng tủi thân, thốt ra: “Cháu nằm mơ thấy ác mộng không phải là do ông hết sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play