Đời này Lâm Dược Phi đương nhiên sẽ không làm như vậy nữa. Anh nhắc nhở Trương Sủng dẫn ông nội đi kiểm tra sức khỏe nên Trương Sủng cũng đã dẫn ông nội đi. Ngoại trừ những bệnh mãn tính thường thấy của người già thì cũng không thấy bệnh gì khác, nhưng mà mùa hè này ông nội Trương Sủng vẫn đột nhiên qua đời.
Đối với người già mà nói, mùa đông đã khắc nghiệt thì mùa hè càng khắc nghiệt hơn, mỗi lúc đến ngày hè oi bức nhất đều là lúc trong khu tập thể xảy ra nhiều tang sự nhất.
Lần này trước khi ông nội Lão Nhị qua đời thì anh ta đã đi theo Lâm Dược Phi làm việc, đã nhận được mấy tháng tiền lương, tháng đầu tiên sau khi nhận tiền lương đã mua không ít thứ cho ông nội.
Lâm Dược Phi nhớ tới đời trước Lão Nhị thường xuyên nói: “Ông nội chưa từng tiêu được một đồng tiền nào do tôi kiếm ra”, không biết đời này sẽ có một chút an ủi nào hay không.
Đời này anh sẽ trông kỹ Lão Nhị, không thể để cho anh ta sa đọa một lần nữa.
Đầu tiên cho Lão Nhị nghỉ làm một vài ngày, để anh ta điều chỉnh một chút, sau đó sẽ giao việc cho anh ta, chỉ mong công việc có thể giúp anh ta vượt qua nỗi đau.
Mấy ngày nhà Lão Nhị xử lý tang sự, anh phải quan tâm Lão Nhị nhiều thêm. Ra ngoài làm riêng thì mọi chuyện đều phải do mình xử lý. Chuyện ra làm riêng này cũng phải giải thích kỹ càng với mẹ, tránh việc bà ấy nơm nớp lo sợ. Còn phải mua cho em gái ít đồ ăn vặt, để con bé nói giúp mình vài lời. Đừng nhìn em gái chỉ là một cô nhóc tí xíu mà lầm, lúc dỗ dành mẹ còn ra hình ra dạng hơn mình nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play