Cánh tay và bàn tay của Lâm Tiếu chỉ bị trầy da, còn lại không sao, lớp da bên ngoài bị rách chỉ cần dùng cồn sát khuẩn là được, cũng không cần bôi thuốc đỏ.
Vết thương ngã trên đầu gối là nghiêm trọng nhất, còn to hơn cả một quả táo, chung quanh còn có những vết trầy da nhàn nhạt, dì Đỗ bôi một mảng lớn thuốc đỏ cho Lâm Tiếu, trông rất đáng sợ.
Lữ Tú Anh lo lắng hỏi: “Có thể để lại sẹo hay không?”
Dì Đỗ: “Không nghiêm trọng như vậy, Tiếu Tiếu còn nhỏ, làn da cũng hồi phục nhanh, cho dù có bị sẹo thì qua hai năm nữa cũng sẽ mờ dần thôi.”
“Hai ngày nữa tôi lại đến một chuyến, bà tuyệt đối đừng để con bé đụng nước.”
Mùa hè mà không thể đụng vào nước thì việc tắm rửa sẽ trở thành vấn đề lớn. Dù có suốt ngày mở điều hòa thì Lâm Tiếu không được tắm rửa cũng sẽ khó chịu cả người. Trước kia lúc trong nhà chưa có điều hòa, vào mùa hè Lâm Tiếu thường xuyên lau người hai ba lượt, khi đổ mồ hôi thì dùng nước ấm lau khắp người, bây giờ mặc dù trong nhà có điều hòa nhưng không tắm rửa vẫn cảm thấy cả người không được nhẹ nhàng khoan khoái.
Nhất là lúc vừa múc nước gội đầu xong, cảm giác sảng khoái ở trên đầu càng gia tăng cảm giác khó chịu trên cơ thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play