Lâm Dược Phi nhìn em gái, lắc đầu thở dài không ngừng, Lữ Tú Anh thấy bộ dạng của anh thì không vui: “Con cũng không nhìn lại lúc mình mấy tuổi trông thế nào, em gái con thông minh hơn con nhiều.”
“Tiếu Tiếu không hề ngốc, nó ngây thơ.”
Lâm Dược Phi gật đầu: “Được, là sự ngây thơ để người mượn tiền cầm cả giấy nợ đi.”
Lữ Tú Anh tát một cái lên đầu Lâm Dược Phi một cái, khiến anh ngã đùng ra ngoài: “Đừng ở nhà nữa, thấy con là phiền. Nhân lúc trời còn chưa tối ra ngoài tìm việc cho Tiểu Vân đi.”
Lữ Tú Anh thật sự lo lắng cho Thẩm Vẩn, một cô gái như thế nhưng trong nhà không ai giúp đỡ cả, nhìn chăm chăm con bé như con sói hoang đang nhìn miếng thịt, phải làm sao đây?
Nhưng gả chồng chỉ là chuyện thứ yếu, trong lòng Lữ Tú Anh công việc mới quan trọng nhất. Bởi vì chính Lữ Tú Anh cũng thế, chồng bà đã mất nhưng bà vẫn còn công việc, vẫn có thể nuôi nấng hai đứa nhỏ đàng hoàng.
Lữ Tú Anh rất quan tâm đến chuyện tìm việc của Thẩm Vân, chỉ cần Lâm Dược Phi ở nhà là sẽ bảo anh ra ngoài cút ra ngoài để tìm việc giúp Thẩm Vân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play