"Chân con đỏ hết lên rồi." Lữ Tú Anh cẩn thận kiểm tra, ngón chân và gót chân đều đỏ ửng: "Giày mới nhỏ quá sao?"
Lâm Tiếu lắc đầu lia lịa: "Không nhỏ ạ."
Lữ Tú Anh kêu Lâm Tiếu mang giày vào cho bà xem: “Nâng ngón cái lên một chút.” Lữ Tú Anh ấn ngón tay vào, vị trí của ngón cái cũng không phải quá áp sát vào giày.
"Con đẩy chân sát vào mũi giày đi." Lâm Tiếu dùng sức đẩy chân lên phía trước, khoảng trống ở gót giày vừa đủ một ngón tay của Lữ Tú Anh.
"Không nhỏ mà..." Lữ Tú Anh sờ đôi giày của Lâm Tiếu một lần nữa rồi đưa kết luận: "Là do giày mới quá cứng."
"Con ngốc thật! Chân bị đau sao không nói?" Lữ Tú Anh vỗ vào lưng Lâm Tiếu một cái. Bà biết rõ suy nghĩ của Lâm Tiếu, nhất định là con bé sợ nói mình bị đau chân sẽ không được chơi lễ tiếp đây mà.
Về nhà rồi mà vẫn muốn giấu chuyện này, Lữ Tú Anh nhìn Lâm Tiếu: "Con muốn mang đôi giày này đi sở thú sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play