Phong tục ăn Tết là do ai đặt ra vậy, Lâm Tiếu cảm thấy rất không hợp lý.
Đêm ba mươi Tết phải thức khuya rồi đến mùng một trời còn chưa sáng đã phải rời giường. Ngoài trời tối đen như mực, pháo nổ đùng đùng.
"Ư ư ư." Tiểu Hoàng bị tiếng pháo nổ đánh thức, nó sợ hãi run lẩy bẩy trốn ở sau cửa. Kể từ tối hôm qua, Tiểu Hoàng đã bắt đầu sợ hãi, dây pháo nổ một tiếng thì nó liền giật mình một cái.
Lữ Tú Anh thấy mà phát sầu: "Biết sao bây giờ, Tết năm nào cũng phải đốt pháo đến ít nhất là ngày mười lăm tháng Giêng mới nghỉ."
Tiếng kêu đáng thương của Tiểu Hoàng khiến người ta nghe mà đau lòng, Lữ Tú Anh nghĩ đến hôm qua Tiểu Hoàng đã được tắm rửa sạch sẽ, bà lau sạch chân của nó, phá lệ ôm nó lên giường để cho Lâm Tiếu ôm nó ngủ thêm một lát.
Lâm Tiếu cảm giác có một cục bông chui vào trong lòng mình, cô khẽ mở mắt ra, lập tức phát hiện đó là Tiểu Hoàng liền đưa tay ôm lấy sau đó nhắm mắt lại ngủ tiếp. Vì đã rất mệt nên tiếng pháo nổ bên ngoài hoàn toàn không ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô.
Khi Lâm Tiếu đang nửa tỉnh nửa mê, hình như cô nghe được tiếng bước chân dừng lại ở trước cửa phòng mình. Tiểu Hoàng ở trong lòng Lâm Tiếu quay người lại, ngẩng cái đầu nhỏ lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT